Mùa hè năm 2015, Andre-Pierre Gignac đứng trước ngã rẽ sự nghiệp. Sau mùa giải chói sáng dưới trướng Marcelo Bielsa tại Marseille, cũng là mùa giải thứ năm và là cuối cùng của anh tại l’OM, hợp đồng của Gignac đã hết hạn. Ở tuổi 29, dù không còn nằm trong kế hoạch của đội tuyển Pháp, Gignac vẫn đang có phong độ đỉnh cao. Anh vừa ghi 21 bàn tại Ligue 1, chỉ xếp sau Alexandre Lacazette trong danh sách Vua phá lưới. Rất nhiều lời đề nghị hấp dẫn từ các đội bóng hàng đầu châu Âu đã được gửi đến. Inter Milan muốn anh dẫn dắt hàng công tại San Siro. Napoli và Galatasaray cũng bày tỏ mong muốn có được sự phục vụ của Gignac. Lyon cũng không giấu giếm ý định chiêu mộ anh. Thậm chí, một lời đề nghị béo bở từ Saudi Arabia cũng đã được đặt lên bàn đàm phán.
Thế nhưng, Gignac đã khiến cả thế giới bóng đá ngỡ ngàng với quyết định của mình. Anh không ở lại châu Âu, cũng chẳng chuyển đến Tây Á. Thay vào đó, Gignac chọn đầu quân cho Tigres UANL – một đội bóng ít tên tuổi tại Mexico.
Bước Ngoặt Bất Ngờ Và Quyết Tâm Chinh Phục Mexico
Chắc hẳn, nhiều người trong số chúng ta, những người hâm mộ bóng đá, sẽ cho rằng việc Gignac chọn Tigres là một quyết định khó hiểu. Hợp đồng tại Tigres có giá trị không hề nhỏ, nhưng cũng không thể so sánh với những lời đề nghị từ các ông lớn. Vậy tại sao Gignac, ở đỉnh cao sự nghiệp, lại từ bỏ tiền bạc và danh vọng để đến với một giải đấu mà chúng ta không biết, không xem và thẳng thắn mà nói là không mấy ai quan tâm?
Phải chăng anh đang trốn chạy áp lực, trốn chạy ánh đèn sân khấu ở đẳng cấp cao nhất? Liệu có phải Gignac chán nản sau khi bị Didier Deschamps – người từng gọi anh là “gánh nặng” – loại khỏi đội hình tuyển Pháp dự World Cup một năm trước đó?
Tuy nhiên, tất cả những suy đoán đó đều là bất công với Gignac. Anh đến Mexico với một quyết tâm lớn, một khát khao chinh phục mới. “Chúng tôi sẽ làm nên những điều lớn lao,” Gignac viết trên Twitter khi đặt chân đến thành phố San Nicolas de los Garza, nơi Tigres đóng quân. “Tôi rất hạnh phúc, tôi đến đây để giành chức vô địch quốc gia và Copa Libertadores,” anh khẳng định trong buổi ra mắt.
Gignac không hề nói suông. Anh đã có thể nói tiếng Tây Ban Nha và tìm hiểu rất kỹ về Liga MX – một giải đấu mạnh hơn nhiều người nghĩ. Anh thực sự hứng thú với môi trường mới, không hề bận tâm đến những định kiến về đất nước này. Gignac đến đây để ở lại, để ghi bàn và để thành công.
Gignac – Huyền Thoại Của Tigres
Và anh đã làm được!
Sau 6 mùa giải cống hiến cho Tigres, Gignac đã ghi 147 bàn sau 246 lần ra sân, giành 8 danh hiệu quốc nội và 1 chức vô địch châu lục – dù không phải Copa Libertadores. Vào đêm thứ Năm ở Doha, anh đã có cơ hội đưa Tigres lên đỉnh thế giới.
[Chèn hình ảnh Gignac ăn mừng bàn thắng trong màu áo Tigres]
Dù không thể vượt qua Bayern Munich hùng mạnh ở trận chung kết FIFA Club World Cup 2020, Gignac vẫn là người hùng trong lòng người hâm mộ Tigres. Anh ghi cả 3 bàn thắng của đội nhà trong hành trình vào đến trận đấu cuối cùng, bao gồm chiến thắng 2-1 trước Ulsan Hyundai ở tứ kết và 1-0 trước Palmeiras ở bán kết.
Gignac đã trở thành huyền thoại tại San Nicolas. Và nếu Tigres vô địch FIFA Club World Cup, đó sẽ là chương kết viên mãn cho câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc giữa Gignac và Tigres.
Hơn Cả Một Chân Sút
Gignac không chỉ là một cây săn bàn thượng thặng, anh còn là thủ lĩnh tinh thần, là biểu tượng cho tinh thần chiến đấu kiên cường của Tigres. Anh truyền cảm hứng cho các đồng đội, thổi bùng lên ngọn lửa đam mê trên khán đài.
Chuyển đến Tigres có thể là một quyết định bất ngờ, nhưng Gignac đã chứng minh cho cả thế giới thấy anh không quan tâm đến những lời đồn đại. Anh tìm thấy vinh quang, tình yêu và trên hết là hạnh phúc theo cách riêng của mình.
Câu chuyện của Gignac tại Tigres là minh chứng cho thấy thành công không chỉ đến từ việc khoác áo những câu lạc bộ lớn nhất, mà còn đến từ niềm đam mê, sự cống hiến và tình yêu với trái bóng tròn.