Tháng 3 năm 2009, cuộc đua đến ngôi vương Premier League tưởng chừng như đã ngã ngũ. Manchester United, dưới sự dẫn dắt của Sir Alex Ferguson, đang băng băng về đích với khoảng cách 7 điểm so với phần còn lại, trong tay còn 1 trận chưa đấu. Liverpool và Chelsea bám đuổi quyết liệt ở vị trí thứ hai, tuy nhiên, ngay cả khi The Kop của Rafa Benitez có phong độ cao hơn, họ vẫn phải hành quân đến Old Trafford, nơi chưa đội khách nào ra về với dù chỉ 1 điểm kể từ ngày khai mạc. Ấy vậy mà, chỉ vài tuần sau, “Quỷ đỏ” đã phải trông cậy vào một chàng trai 17 tuổi chưa từng thi đấu để cứu vãn cả mùa giải tưởng chừng như sắp sụp đổ.
Bão tố ập đến Old Trafford và cuộc khủng hoảng lực lượng của Man Utd
Liverpool trong giai đoạn đó có phong độ rất cao, nhưng chiến thắng của họ tại Old Trafford vẫn là một cú sốc, nhất là khi Cristiano Ronaldo giúp đội chủ nhà vươn lên dẫn trước. 4 bàn thắng liên tiếp sau đó, trong đó có 1 bàn của Andrea Dossena, đã thức tỉnh Man Utd, nhưng lại là theo chiều hướng tiêu cực.
Họ thua trận tiếp theo trên sân Fulham, đội bóng đã tận dụng triệt để việc Nemanja Vidic bị treo giò (do nhận thẻ đỏ ở trận đấu trước đó vì phạm lỗi với Fernando Torres) để lần đầu tiên sau hơn 4 thập kỷ đánh bại Man Utd ngay tại thủ đô London.
Thất bại trước một đối thủ bị đánh giá thấp hơn thường bị quy chụp là do đội bóng lớn “buông súng”, nhưng trận thua Fulham, nơi Man Utd kết thúc trận đấu với 9 người sau khi Paul Scholes và Wayne Rooney bị truất quyền thi đấu, là lời cảnh tỉnh cực kỳ đắt giá.
Chính những chiếc thẻ đỏ tai hại đó đã khiến Man Utd bước vào trận đấu tiếp theo với Aston Villa mà không có sự phục vụ của bộ ba trụ cột Scholes, Rooney và Vidic. Tuy nhiên, đối thủ của họ chỉ là một Aston Villa đang sa sút thảm hại với vỏn vẹn 1 điểm sau 5 trận và 8 trận liên tiếp không biết mùi chiến thắng trên mọi đấu trường. Thậm chí, họ còn bị The Kop vùi dập với 5 bàn không gỡ ngay trước đợt tập trung đội tuyển quốc gia.
Man Utd lúc này đang cạn kiệt lực lượng, bằng chứng là 5 trong số 7 cái tên trên băng ghế dự bị là các cầu thủ trẻ từ lò đào tạo. Nhưng chắc chắn là họ vẫn đủ khả năng để giành chiến thắng. Chắc chắn là vậy…
Cứu tinh bất ngờ và màn ra mắt không thể ấn tượng hơn
Mọi chuyện diễn ra đúng như dự đoán khi Ronaldo mở tỷ số trận đấu sau khi Brad Friedel phạm lỗi dùng tay chơi bóng trong vòng cấm. Tuy nhiên, như những gì đã diễn ra ở trận gặp Liverpool, Man Utd không đủ chắc chắn để bảo toàn lợi thế mong manh.
John Carew đã có cơ hội mở tỷ số cho Villa, nhưng cú đánh đầu của anh bị Darren Fletcher phá ngay trên vạch vôi. Dẫu vậy, tiền đạo người Na Uy cũng kịp để lại dấu ấn với bàn thắng san bằng tỷ số sau đường tạt bóng chuẩn xác của Gareth Barry.
Man Utd hoàn toàn có thể lật ngược thế cờ. Thay vào đó, chính Aston Villa mới là đội bóng vượt lên dẫn trước. Gabby Agbonlahor dũng cảm băng cắt mặt Edwin van der Sar để đón đường chuyền, và dù phải nhận một cú va chạm mạnh vào đầu, anh vẫn kịp đưa bóng vào lưới.
Bước ngoặt của cuộc đua vô địch thường đến từ những thời khắc thay đổi cục diện. Quyết định tung Federico Macheda vào sân trong trận đấu với Aston Villa là một canh bạc đầy mạo hiểm của Sir Alex, hay đó chỉ đơn thuần là hành động trong lúc “cùng đường” của một vị huấn luyện viên không còn nhiều sự lựa chọn? Hay cả hai?
Wayne-Rooney-Fulham-red-card-Manchester-United-2009
Thẻ đỏ của Rooney ở trận gặp Fulham khiến Man Utd khủng hoảng lực lượng trầm trọng.
Việc xốc lại tinh thần sau thất bại chưa bao giờ là dễ dàng, bởi vậy, Sir Alex đã quyết định đánh cược vào một sự thay đổi tức thời. Suy cho cùng, nếu chưa từng thi đấu một phút nào cho đội một, bạn sẽ không bao giờ phải nếm trải cảm giác thất bại. 10 bàn thắng sau 16 trận cho đội dự bị là tất cả những gì người hâm mộ Man Utd biết về Macheda trước khi chứng kiến anh ra sân.
Tuy nhiên, trước khi chứng kiến “số 41” tỏa sáng, Ronaldo đã kịp hoàn thành cú đúp với pha dứt điểm hiểm hóc bằng chân trái vào góc xa khung thành. Ở Real Madrid hay Juventus sau này, Ronaldo có lẽ đã tự mình hoàn tất cú hat-trick để ấn định chiến thắng cho đội nhà. Nhưng ở thời điểm đó, Man Utd cần thêm một người hùng khác.
Vài giây trước khi nhận đường chuyền từ Ryan Giggs, Macheda đã cố gắng tung ra cú dứt điểm, nhưng bất thành. Nếu các cầu thủ Aston Villa tập trung hơn, họ đã có thể ngăn chặn tình huống tương tự xảy ra.
Pha chạm bóng đầu tiên của Macheda là đủ để loại bỏ Luke Young, và sau đó là cú dứt điểm tinh tế… Pha bóng mà hiếm cầu thủ nào dám thực hiện, chứ chưa nói đến việc thành công.
“Tôi nghĩ đó là ngày giấc mơ của tôi trở thành hiện thực – ghi một bàn thắng như vậy trong ngày ra mắt”, Macheda chia sẻ. Nhưng đó chưa phải là tất cả.
Ở trận đấu tiếp theo, chỉ một phút sau khi vào sân từ băng ghế dự bị, Macheda đã đệm bóng cận thành sau cú sút của Michael Carrick, ấn định chiến thắng cho Man Utd trong trận đấu căng thẳng với Sunderland.
width=
“Siêu dự bị” Macheda ghi bàn thắng quyết định mang về chiến thắng nghẹt thở cho Man Utd trước Aston Villa.
Đội hình giàu kinh nghiệm của Man Utd bỗng chốc trở nên căng cứng dưới áp lực phải bảo vệ ngôi vương, điều mà một tháng trước đó tưởng chừng như nằm chắc trong tay. Nhưng Macheda thì không.
Theo một cách nào đó, việc chưa có nhiều kinh nghiệm thi đấu đỉnh cao lại là lợi thế của Macheda. Anh không bị chi phối bởi những suy nghĩ đắn đo, phức tạp, và nhờ đó, bản năng đã lên tiếng.
Man Utd sau đó giành chiến thắng 4 trận liên tiếp và cả trận đá bù, trong khi Liverpool bất ngờ bị Arsenal cầm hòa 4-4. “Quỷ đỏ” chính thức bảo vệ thành công chức vô địch Premier League sớm một vòng đấu – điều mà ngay cả những cổ động viên lạc quan nhất cũng không dám nghĩ đến khi Macheda vào sân thay người trong trận đấu với Aston Villa.
“Cuộc đời tôi đã thay đổi hoàn toàn kể từ ngày hôm đó”, Macheda nhớ lại trong cuộc phỏng vấn với ESPN vào năm 2017. “Cho đến lúc này, đó vẫn là ngày hạnh phúc nhất trong sự nghiệp bóng đá của tôi”.
Có thể Macheda đã không thể vươn đến đỉnh cao như kỳ vọng, nhưng anh cũng đâu cần phải làm vậy? Bởi vì khoảnh khắc lóe sáng đó đã là quá đủ để tên tuổi của “số 41” được khắc ghi vào lịch sử hào hùng của Manchester United.